Hơn 3 năm làm vợ làm chồng, chung sống gắn bó nhưng tôi thực sự không biết gì về anh hết cho đến ngày hôm nay.
Là một cô gái năng động, có học hành lại có công việc tốt, bố mẹ luôn tự hào về tôi. Nói đúng hơn, trong gia đình, tôi là người con may mắn hơn cả vì bản thân rất ham học hỏi và có chí tiến thủ. Vì vậy bố mẹ luôn đặt niềm tin nơi tôi. Lúc nào bố mẹ cũng hi vọng tôi sẽ tìm được người đàn ông hết lòng yêu thương mình, người chồng hết lòng vì vợ.
Vậy nên, mọi mối quan hệ của tôi, bố mẹ đều tìm hiểu rất kĩ. Khi biết con gái bắt đầu mối quan hệ vượt quá tình bạn với ai, bố mẹ lập tức tìm hiểu. Tất nhiên việc đó bố mẹ sẽ không để tôi biết mà chỉ làm âm thầm. Bố luôn nói tôi phải lấy người đàn ông có học thức, công việc tốt, giàu sang thì càng ổn để khiến tôi không phải lo lắng về vật chất.
Nói cho cùng là con gái, ai cũng mong lấy được người đàn ông có thể chăm lo tốt cho cuộc sống của mình. Lấy một người chồng giàu thì càng tốt nhất phải là người mình yêu. Tôi cũng không muốn mang vật chất ra so đo tình yêu, tôi hi vọng người chồng của tôi sẽ là người quan tâm, thấu hiểu và yêu tôi hết lòng.
Mỗi lần đưa ai đó về, bố tôi đều hỏi rất kĩ từ công việc, gia đình, bố mẹ. Nhiều người không thích kiểu tra khảo ấy đã chủ động rút lui. Cơ hội của tôi cũng nhiều lần bị bố mẹ làm cho ảnh hưởng.
Lần ấy, tôi đưa anh về ra mắt nhưng thực ra, trái tim tôi lại dành tình cảm nhiều hơn cho một người khác. Chỉ là, tôi muốn bố mẹ có cái nhìn khách quan hơn về mối quan hệ của tôi. Cũng muốn bố mẹ tư vấn cho việc lựa chọn này.
Và hơn ai hết, bố tôi rất thích anh, người hơn tôi 4 tuổi, gia cảnh tốt, công việc ổn, ăn nói dễ nghe. Anh kể về gia đình mình, bố mẹ anh một cách sôi nổi. Cách nói chuyện vui vẻ, hài hước ấy đã khiến bố tôi có cảm tình. Và dù tôi chưa thực sự có tình cảm với anh nhiều thì bố tôi cũng đã “chấm” cậu con rể này. Bố tin anh sẽ mang lại cho tôi tình yêu, hạnh phúc và cả tiền bạc
Nhưng ngày tôi về nhà anh ra mắt, mọi thứ không như những gì anh nói. Gia đình anh cũng khá bình thường, bố mẹ anh cũng không phải làm công việc cao siêu như anh nói. Anh kể bố mình bộ đội về hưu nhưng thực ra ông chỉ là người về mất sức. Anh kể mẹ anh kinh doanh lớn nhưng thực ra bác cũng chỉ bán buôn tạp hoá ở chợ.
Nhưng chuyện đó cũng không còn quan trọng khi tôi đã mang bầu hơn 2 tháng. Tôi không còn lựa chọn nào khác là làm vợ anh. Chúng tôi nhanh chóng tổ chức đám cưới sau hơn 1 năm quen nhau. Anh hạnh phúc lắm, vui lắm vì lấy được tôi, anh luôn coi tôi như của báu của mình.
Anh biết tôi có chút hụt hẫng về gia đình anh nhưng anh hứa sẽ mang lại cho tôi cuộc sống sung túc, không để tôi lo lắng. Tôi cũng tin tưởng vào lời hứa của anh. Mỗi lần về nhà, anh đều mua sắm rất nhiều quà, còn không ngại biếu tiền bố mẹ tôi, điều này làm tôi rất hài lòng.
Suốt 3 năm chung sống, kể cả việc bố mẹ ốm đau, con cái thế nào, tôi có sao thì tiền bạc anh cũng lo đủ cả. Anh dù có túng thiếu cũng đi vay… Tôi tuy không kiếm ra nhiều tiền nhưng tôi cũng chỉ muốn dừng lại ở đó để dành thời gian chăm lo cho gia đình.
Lần này, anh mời cả nhà vợ đi ăn nhà hàng nhân tiện sinh nhật bố tôi, anh chi một khoản lớn, mời cả bạn thân của bố tôi khiến tôi rất xúc động. Bố nhiều tuổi, làm như vậy sẽ khiến bố rất vui. Thế nhưng, tôi ấy, tôi tình cờ được được tin nhắn trong điện thoại của anh khiến tôi chết lặng.
Thì ra, đó là số tiền mà bố tôi đã gửi cho anh. Hoảng hơn, từ ngày tôi sinh con, tháng nào bố tôi cũng gửi cho anh 6 triệu để lo lắng cho tôi, con tôi. Mục đích của việc này là bố tôi muốn tôi không phải buồn, không phải thất vọng vì lấy phải người chồng nghèo. Hơn nữa, anh là người mà bố đã chọn, đã động viên tôi cưới, giờ bố cảm thấy áy náy vì việc đó.
Tôi đã khóc như mưa trước tình cảm của bố mẹ càng thương bố mẹ đã lo lắng cho mình bao lâu nay. Nhưng trong lòng lại trỗi dậy sự thất vọng vô cùng. Tại sao anh lại làm như vậy?
Dù có khó khăn thì cũng phải nói với vợ, dù có thế nào cũng không nên nhận tiền của bố mẹ như khoản trợ cấp ngẫu nhiên vậy. Bố mẹ vất vả cả đời, nuôi nấng con cái thành tài mà bây giờ lại phải chu cấp, vậy có quá không?
Ngày hôm sau, tôi bắt anh phải hạch toán toàn bộ số tiền gửi lại biếu bố mẹ. Cuộc sống của tôi hiện tại dù không giàu sang nhưng đâu đến mức phiền bố mẹ đến thế. Nếu anh hiểu thì anh đã chẳng hành xử như vậy mà phải cùng nhau chia sẻ, cố gắng vì gia đình…. Tôi chỉ muốn trốn tránh khỏi cuộc hôn nhân này một thời gian. Liệu có phải tôi đang làm quá lên không?